Người mình thích phải mạnh mẽ---
Bao nhiêu trong số tất cả phụ nữ sẽ nghĩ vậy?
Nếu không dựa trên bất cứ nguồn thông tin nào, chỉ nói chủ quan thì chắc là 70%. Có thể đến 80%. Không chừng phải đến hơn chín phần mười, gần như toàn bộ phụ nữ nghĩ vậy cũng nên.
Nói vậy hẳn sẽ có người phản đối. Chẳng cần gì phải mạnh mẽ, một người dịu dàng, hóm hỉnh, chỉ cần ở bên là cảm thấy an tâm...
Hẳn không thiếu gì người đặt những phẩm chất ấy lên trên sức mạnh đơn thuần.
Điều đấy cũng không đáng trách gì và cũng không thể phản đối lại được. Dịu dàng, hóm hỉnh, sự an tâm, ngay cả ngoại hình đều là những nhân tố quan trọng để người ta yêu nhau.
Thế nhưng hãy thay đổi góc nhìn một chút.
Không phải người mình thích mà người mình không thể thích được phải như thế nào?
Câu trả lời chắc cũng không chỉ có một. Nhưng trước hết hãy trả lời câu hỏi này của tôi.
Một người yếu đuối có đáng để yêu không?
Nếu cuộc đời là một cuộc tranh đấu thì bạn có thể thích một người đàn ông rõ ràng thua kém mình trong trận chiến ấy?
Dĩ nhiên là "không". Xã hội có phát triển nhường nào, con người có bao nhiêu cách đánh giá cuộc đời đi chăng nữa thì chân lý của phụ nữ này sẽ không bao giờ thay đổi.
Phụ nữ thời nay rất mạnh mẽ. Bạn là một người phụ nữ mạnh mẽ. Vâng, đúng là những lời ấy nghe rất êm tai nhưng không vì thế mà tôi có ý định đoạt lấy vai trò của đàn ông.
Tôi là phụ nữ. Phụ nữ nói cho cùng vẫn là phụ nữ. Tôi cần một người đàn ông nam tính có thể dựa vào, một người có thể bảo vệ mình và các con.
Đó là bản năng. Đặc trưng của giống cái. Thế nên---
Tại sao tôi lại chẳng chịu ngẫm nghĩ về sự thật hiển nhiên, rằng, mình là phụ nữ thì anh ấy là đàn ông.
Nói rằng mình thích người mạnh mẽ. Một cách quá đơn giản, thiếu trách nhiệm bằng lí trí và bản chất của phụ nữ cái lí lẽ của phụ nữ ấy.
Vì lẽ ấy mà tôi đã chẳng thể hiểu được. Người ấy mơ ước trở nên mạnh mẽ đến nhường nào, khao khát nó đến nhường nào.
Đàn ông trở nên điên khùng khi nghĩ đến sức mạnh.
Bản thân là phụ nữ sẽ chẳng thể hiểu được, họ đánh cược tất cả để có được cái danh mạnh mẽ. Căm thù đến mức muốn giết cả cái tôi mềm yếu vì hổ thẹn.
Đàn ông là thế, chính vì vậy tôi luôn ân hận vì câu nói lỡ lời của mình.
Sao tôi lại nói rằng mình thích đàn ông mẽ cơ chứ?
Với một người luôn muốn trở nên mạnh mẽ hơn bất cứ ai lại có thể dễ dãi yêu cầu người ấy hãy trở nên mạnh mẽ đi. Như một đứa ngốc thiển cận.
Với anh ấy, câu nói ấy chẳng khác nào lời chỉ trích rằng bản thân mình là kẻ yếu đuối. Sự thực là tôi không thể nói mình không nhận ra điều ấy.
Tôi thích người mạnh mẽ. Anh hãy trở nên mạnh mẽ đi. Nếu không mạnh mẽ thì chẳng phải đàn ông.
Mạnh mẽ, mạnh mẽ hai từ ấy lặp đi lặp lại như một lời nguyền rủa. Không, phải thừa nhận rằng vào giây phút đó nó đã trở thành một lời nguyền.
Anh ấy đã thay đổi. Mạnh mẽ hơn trước. Nhưng để đổi lại, những đức tốt khác lại hoàn toàn biến mất.
Sự dịu dàng, khiếu hài hước, những buổi chiều vô tư trò chuyện trong ánh nắng ấm áp cùng sắc màu của hạnh phúc...
Vứt bỏ tất cả những thứ ấy, anh hướng về một khát vọng duy nhất.
Tôi biết phải làm thế nào trước sự biến đổi ấy.
Làm sao tôi có thể nở nụ cười hạnh phúc. Điều ấy là không thể, khi lồng ngực như vỡ tung vì mặc cảm tội lỗi và nỗi đau nhức nhối.
Làm sao tôi có thể khóc để ngăn anh ấy. Điều ấy là không thể, khi bản thân là người đã đẩy anh ấy vào bước đường này.
Bản thân tôi cũng biết đây là một sự phản bội trắng trợn. Tự mình nói rằng hãy trở nên mạnh mẽ đi, rồi khi người ấy cố làm vậy lại tỏ vẻ đau khổ. Vô lý và mâu thuẫn quá sức. Người ấy hẳn sẽ thấy đây là một cú đâm sau lưng, một trò qua cầu rút ván.
Thế nên đây hẳn là một sự ngộ nhận không thể lay chuyển.
Tôi là phụ nữ. Anh là đàn ông. Cùng là con người nhưng bản chất giữa hai giới là khác nhau.
Cơn khát đến điên cuồng của đàn ông có thể sâu tới đâu, bản thân tôi là phụ nữ sẽ chẳng thể hiểu được...
Người mình thích là người mạnh mẽ là câu dù có thế nào đi chăng nữa cũng không được nói ra.
Đó là diều đến giờ tôi vẫn ân hận khôn nguôi.
Đến mức có thể chấp nhận cả cái chết. Nếu có thể làm lại từ đầu thì sinh mệnh này cũng chẳng to tát gì.
Khao khát đến đến điên cuồng, đến mức đàn ông sẽ chẳng thể nào lí giải được...
Và rồi giữa vòng xoáy tiếc nuối không hồi kết cô gái thức tỉnh khỏi giấc mơ.
Không, có khi tất cả đều chỉ là mơ cũng nên.
0 件のコメント:
コメントを投稿